Canh bạc triệu đô: Từ khách sạn hạng sang đến phòng giam biệt lập

Người xem: 1876

Lâm Trực@

Hà Nội, một chiều đầu hạ. Trong căn phòng điều hòa mát lạnh của khách sạn Pullman, nơi vẫn thường được biết đến như một điểm dừng chân xa hoa của giới doanh nhân và quan chức, một bàn chơi baccarat đang âm thầm diễn ra. Những đồng chip được quy đổi thành đô la Mỹ. Không tiếng còi báo động. Không camera truyền hình. Nhưng bên ngoài lớp kính sang trọng, các trinh sát đã có mặt từ lâu.

Đầu tháng 6/2025, Cơ quan An ninh điều tra Bộ Công an hoàn tất bản kết luận điều tra bổ sung một vụ án có tính chất nghiêm trọng, với con số 141 bị can. Nhiều người trong số đó từng giữ các chức vụ quan trọng trong bộ máy Nhà nước, từ cán bộ cấp tỉnh đến doanh nhân trong và ngoài nước. Đặc biệt, dư luận chấn động khi một trong những bị can được đề nghị truy tố là ông Hồ Đại Dũng, cựu Phó Chủ tịch UBND tỉnh Phú Thọ.

Ông Dũng từng được biết đến là người có học vị Thạc sĩ kinh tế phát triển, từng kinh qua các vị trí như Giám đốc Sở Kế hoạch và Đầu tư, Bí thư Huyện ủy Lâm Thao, rồi đến Phó Chủ tịch tỉnh – một quá trình được đánh giá là “điều hành vững vàng, lên chức đều đặn”. Nhưng chính người từng ngồi ghế chỉ đạo đầu tư cho một tỉnh trung du lại sa chân vào cuộc đỏ đen không chỉ vi phạm pháp luật mà còn phá vỡ mọi chuẩn mực đạo đức công vụ.

Theo tài liệu điều tra, từ tháng 2 đến tháng 6 năm 2024, các đối tượng đã sử dụng hình thức đánh bạc điện tử có thưởng như Slot, Roulette và Baccarat – các trò chơi tưởng chừng chỉ xuất hiện tại các casino hợp pháp. Tuy nhiên, chúng được tổ chức ngay trong nội thành Hà Nội, dưới danh nghĩa giải trí nội bộ cho “giới bạn thân”.

Kết quả điều tra thu được từ dữ liệu điện tử cho thấy, tổng số tiền dùng để đánh bạc lên tới hơn 111 triệu USD, tương đương 2.683 tỷ đồng. Riêng ông Kim In Sung, người mang quốc tịch Hàn Quốc, là giám đốc của HSDVNCO.,LTD – bị cáo buộc tổ chức hệ thống đánh bạc và thu lợi bất chính hơn 228 tỷ đồng.

Hiện ông này đã bỏ trốn, bị Bộ Công an truy nã toàn quốc và quốc tế.

Nguồn tin từ Bộ Công an cho biết, việc phá chuyên án này là một hành trình kéo dài nhiều tháng, từ khi trinh sát phát hiện dấu hiệu bất thường qua luồng tiền ảo và sự kết nối giữa các doanh nghiệp nước ngoài với nhóm quan chức trong nước. Những dữ liệu điện tử bị mã hóa đã được phục hồi từng đoạn nhỏ, xâu chuỗi qua hàng nghìn dòng lệnh truy vết. Những đêm mật phục ở khu vực khách sạn, thậm chí tại các khu biệt thự cao cấp, đã giúp lực lượng an ninh thu thập đủ căn cứ buộc tội.

Chuyên án được thực hiện với sự phối hợp giữa nhiều đơn vị: từ Cục An ninh mạng, Cục Kỹ thuật nghiệp vụ đến Bộ phận giám định tài chính. Đây là một trong những chuyên án có khối lượng dữ liệu điện tử lớn nhất từng được xử lý.

Một cán bộ tham gia phá án tiết lộ: “Với số tiền luân chuyển hơn 100 triệu USD, lại có yếu tố nước ngoài và có sự tham gia của quan chức cấp cao, nếu không ngăn chặn kịp thời thì hậu quả với bộ máy Nhà nước sẽ rất khó lường”.

Điều khiến dư luận đau lòng không chỉ là việc một quan chức cao cấp bị bắt vì đánh bạc, mà là câu hỏi lớn hơn về đạo đức công vụ. Liệu có bao nhiêu người đang mang trong mình mầm mống tha hóa nhưng chưa bị phát hiện? Liệu có bao nhiêu “canh bạc” đang âm thầm diễn ra dưới cái mác “giao lưu”, “hội họp”?

Khi quyền lực bị lạm dụng để thỏa mãn cá nhân, đó không còn là vi phạm kỷ luật đơn thuần, mà là sự phản bội lại lòng tin nhân dân. Một Phó Chủ tịch tỉnh không thể nói rằng mình “không hiểu luật”, càng không thể tự bào chữa bằng lý do “giải trí”.

Đạo đức công vụ, thứ từng được khắc sâu trong sổ tay cán bộ giờ đây dường như đã bị lãng quên giữa ánh đèn neon và tiếng nhạc nhẹ trong các phòng chơi bài.

Vụ án Pullman là sự kiện pháp lý, và cũng đồng thời là lời cảnh báo về quyết tâm không khoan nhượng của Đảng và Nhà nước trong công cuộc phòng, chống tham nhũng, tiêu cực. Như Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã từng nhấn mạnh: “Đấu tranh chống tham nhũng, tiêu cực không có vùng cấm, không có ngoại lệ, bất kể người đó là ai”.

Lò đã nóng. Và nó sẽ tiếp tục cháy, nếu những người giữ lửa là những cán bộ công an trung thực, bản lĩnh và không lùi bước trước áp lực quyền lực hay tiền bạc.

Giờ đây, ông Hồ Đại Dũng không còn là Phó Chủ tịch tỉnh. Ông là một bị can, cùng hàng trăm người khác, đứng trước vành móng ngựa. Sự nghiệp sụp đổ. Danh dự tan nát. Gia đình gánh nỗi nhục. Tất cả bắt đầu từ một canh bạc mà cái giá phải trả là cả một đời người.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *