Khi giấy tờ thôi còn là nỗi ám ảnh

Người xem: 1595

Lâm Trực@

Một buổi sáng đầu thu, con phố nhỏ trước cổng trường lái xe rộn ràng như một chợ phiên. Những khuôn mặt còn vương nét hồi hộp, những đôi bàn tay đan vào nhau, chờ đợi giờ sát hạch. Ai cũng từng trải qua nỗi mỏi mòn của những ngày xếp hàng, đợi chờ tờ giấy phép lái xe, một thứ giấy tờ nhỏ bé nhưng đủ để định đoạt nhịp sống của cả gia đình.

Và rồi, một tin vui chảy qua mạng lưới thông tin, len vào từng câu chuyện bàn trà: từ nay thời gian cấp giấy phép lái xe sẽ rút xuống còn bốn ngày rưỡi. Một tuần lễ chờ đợi giờ chỉ còn chưa tới nửa, như gánh nặng cũ đã được ai đó gỡ ra, đặt nhẹ sang một bên. Lệ phí đăng ký xe cũng bớt đi ba mươi phần trăm, một con số tuy không lớn nhưng đủ để người lao động nghèo mỉm cười.

Người ta bảo Quyết định 1891 của Thủ tướng không chỉ là những dòng chữ khô khan. Nó nối dài từ bao chính sách đã từng đến với dân: những gói an sinh trong mùa dịch, khoản trợ cấp cho lao động mất việc, sự miễn giảm học phí cho học sinh vùng sâu vùng xa, hay gói tín dụng nhỏ bé đã cứu cả một lò gạch đang đứng bên bờ phá sản. Và mới đây thôi, nhân ngày Quốc khánh, Nhà nước còn dành tặng mỗi người dân một trăm nghìn đồng. Một khoản tiền giản dị, không lớn lao với người khá giả, nhưng với một bà cụ bán rau, một người công nhân ở trọ, nó đủ để thêm bữa cơm có thịt, đủ để trẻ con được mua đôi dép mới.

Trong lớp bụi đời thường, những chi tiết nhỏ nhặt nhất đôi khi lại mang sức nặng lớn lao. Một ngày bớt chờ đợi ở cơ quan đồng nghĩa một ngày được về sớm với con. Một lần không phải công chứng hợp đồng đồng nghĩa với một khoản tiền tiết kiệm đủ mua thêm cân gạo. Nhà nước, bằng những cải cách tưởng như vô hình, đã cẩn thận chạm vào những mạch sống thầm lặng của người dân.

Tôi nhớ những ngày xa xưa, cha tôi đi làm giấy tờ, mang theo cả xấp hồ sơ buộc dây chuối, rồi ngồi chờ dưới nắng. Những bước chân mỏi mệt trên bậc thềm công sở, những ánh mắt phấp phỏng hy vọng. Hôm nay, nhiều thủ tục đã được số hóa, dữ liệu điện tử thay cho những tờ giấy dễ hỏng hóc, thất lạc. Người dân đăng ký xe, sang tên đổi chủ chỉ cần vài thao tác trực tuyến, kết quả tích hợp ngay trong ứng dụng điện tử cá nhân. Không còn cảnh chen chúc, không còn tiếng thở dài.

Trong ánh mắt một học viên trẻ đang chuẩn bị thi sát hạch, tôi thấy lóe lên tia hy vọng. Cậu biết rằng mình sẽ không phải vật vã chờ đợi, sẽ không phải bỏ lỡ những ngày công quý giá để chạy đi chạy lại giữa các phòng ban. Quyết định mới kia đã mở cho cậu một cánh cửa, không chỉ tới tay lái vững vàng mà còn tới một cuộc đời bớt rườm rà hơn.

Mỗi chính sách ưu đãi, dù chỉ là ba mươi phần trăm giảm lệ phí, một ngày bớt chờ đợi, hay một tờ tiền trăm nghìn được trao tay nhân ngày lễ lớn, đều giống như những giọt nước âm thầm làm dịu cơn khát. Chúng góp phần xây nên niềm tin, rằng lãnh đạo Đảng, Nhà nước và chính quyền không chỉ ở trên cao, mà đang lắng nghe, đang bước xuống gần dân. Trong từng quyết định, có cả một tấm lòng hướng về người dân, muốn chia sẻ, muốn gỡ bỏ những vướng mắc thường nhật.

Và như thế, giấy tờ hành chính, từng là nỗi ám ảnh của bao thế hệ, giờ đã dần trở thành một thủ tục nhẹ nhõm. Đằng sau đó, người dân thấy được ánh sáng của một Nhà nước kiên trì đồng hành, từng bước mở rộng cánh cửa để cuộc sống được thong dong hơn, ấm áp hơn.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *